aluni
Эсперанто
Морфологические и синтаксические свойства
| инф. | усл. | повелит. | |
|---|---|---|---|
| alúni | alúnus | alúnu | |
| прош. | наст. | буд. | |
| Глагол | alúnis | alúnas | alúnos |
| Прич. | alunínta | alunánta | alunónta |
| Прич.страд. | aluníta | alunáta | alunóta |
| Субст. прич. | alunínto | alunánto | alunónto |
| Субст. прич.страд. | aluníto | alunáto | alunóto |
| Деепр. | alunínte | alunánte | alunónte |
| Деепр.страд. | aluníte | alunáte | alunóte |
a·lú-ni
Переходный глагол. aluni
Глагол, переходный
Произношение
- МФА: [a.ˈlu.ni]