cirkeli
Эсперанто
Морфологические и синтаксические свойства
| инф. | усл. | повелит. | |
|---|---|---|---|
| cirkéli | cirkélus | cirkélu | |
| прош. | наст. | буд. | |
| Глагол | cirkélis | cirkélas | cirkélos |
| Прич. | cirkelínta | cirkelánta | cirkelónta |
| Прич.страд. | cirkelíta | cirkeláta | cirkelóta |
| Субст. прич. | cirkelínto | cirkelánto | cirkelónto |
| Субст. прич.страд. | cirkelíto | cirkeláto | cirkelóto |
| Деепр. | cirkelínte | cirkelánte | cirkelónte |
| Деепр.страд. | cirkelíte | cirkeláte | cirkelóte |
cir-ké-li
Переходный глагол. cirkeli
Глагол, переходный
Произношение
- МФА: [cir.ˈkɛ.li]