koç
| См. также koc, Koç, koč. |
Турецкий
Морфологические и синтаксические свойства
| падеж | ед. ч. | мн. ч. |
|---|---|---|
| Им. | koç | koçlar |
| Вин. | koçu | koçları |
| Дат. | koça | koçlara |
| Мест. | koçta | koçlarda |
| Исх. | koçtan | koçlardan |
| Род. | koçun | koçların |
koç
Существительное.
Произношение
- МФА: ед. ч. [kɔʧ], мн. ч. [kɔʃˈɫɑɹ]