Латинский
Морфологические и синтаксические свойства
Основа инфекта: acē-
| |
Praesens |
| Indicatīvus |
Coniunctīvus |
Imperatīvus |
| Act. |
Pass. |
Act. |
Pass. |
Act. |
Pass. |
| Sing. |
1 p. |
aceō |
aceor |
aceam |
acear |
— |
— |
| 2 p. |
aces |
acēris |
aceas |
aceāris |
ace |
acere |
| 3 p. |
acet |
acētur |
aceat |
aceātur |
— |
— |
| Plur. |
1 p. |
acēmus |
acēmur |
aceāmus |
aceāmur |
— |
— |
| 2 p. |
acētis |
acemini |
aceātis |
aceamini |
acēte |
acemini |
| 3 p. |
acent |
acentur |
aceant |
aceantur |
— |
— |
| |
Imperfectum |
| Indicatīvus |
Coniunctīvus |
| Act. |
Pass. |
Act. |
Pass. |
| Sing. |
1 p. |
acēbam |
acēbar |
acērem |
acērer |
| 2 p. |
acēbas |
acebāris |
acēres |
acerēris |
| 3 p. |
acēbat |
acebātur |
acēret |
acerētur |
| Plur. |
1 p. |
acebāmus |
acebāmur |
acerēmus |
acerēmur |
| 2 p. |
acebātis |
acebamini |
acerētis |
acerēmini |
| 3 p. |
acēbant |
acebantur |
acerent |
acerentur |
| |
Futūrum I |
| Indicatīvus |
Imperatīvus |
| Act. |
Pass. |
Act. |
| Sing. |
1 p. |
acēbo |
acēbor |
— |
| 2 p. |
acēbis |
aceberis |
acēto |
| 3 p. |
acēbit |
acebitur |
acēto |
| Plur. |
1 p. |
acebimus |
acebimur |
— |
| 2 p. |
acebitis |
acebimini |
acetōte |
| 3 p. |
acebuntur |
acento |
| Infīnitivus praesentis actīvi |
acēre |
| Infīnitivus praesentis passīvi |
acēri |
| Participium praesentis actīvi |
acens |
| Gerundium |
acendi |
| Gerundivum |
acendus, -a, -um |
Основа перфекта: acu-
| |
Perfectum |
Plusquamperfectum |
Futūrum II |
| Indicatīvus |
Coniunctīvus |
Indicatīvus |
Coniunctīvus |
Indicatīvus |
| Act. |
Act. |
Act. |
Act. |
Act. |
| Sg. |
1 p. |
acuī |
acuerim |
acueram |
acuissem |
acuerō |
| 2 p. |
acuisti |
acueris |
acueras |
acuisses |
acueris |
| 3 p. |
acuit |
acuerit |
acuerat |
acuisset |
acuerit |
| Pl. |
1 p. |
acuimus |
acuerimus |
acuerāmus |
acuissēmus |
acuerimus |
| 2 p. |
acuistis |
acueritis |
acuerātis |
acuissētis |
acueritis |
| 3 p. |
acuērunt |
acuerint |
acuerant |
acuissent |
acuerint |
| Infīnitivus perfecti actīvi |
acuisse |
a·ce·o
Глагол, второе спряжение.
Корень: --.
Семантические свойства
Значение
- быть кислым ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- быть неприятным ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
Этимология
Происходит от праиндоевр. *aḱ- «острый», ср.: русск. острый, лит. aštrus «острый», латышск. akūts «острый», др.-в.-нем. egga «лезвие», нем. Ecke «угол», англ. edge «остриё», др.-сканд. egg «угол», лат. acutus «острый», др.-греч. ἀκίς «остриё», армянск. ասեղ (asegh) «игла», санскр. अश्रिः (áśriḥ) «острый край»..
Фразеологизмы и устойчивые сочетания
Библиография
|
|
Для улучшения этой статьи желательно:
- Добавить описание морфемного состава с помощью {{морфо}}
- Добавить транскрипцию в секцию «Произношение» с помощью {{transcription}}
- Добавить пример словоупотребления для значения с помощью {{пример}}
- Добавить синонимы в секцию «Семантические свойства»
- Добавить гиперонимы в секцию «Семантические свойства»
|